Tiếng gọi nhau của chúng "ềnh... oàng" \'ềnh... oàng" nghe vang động cả một góc trời. Phải chăng vì vậy mà dân địa phương gọi chúng là ếch oàng?
Đi soi ếch là cái thú của dân làng trong dịp này. Chỉ cần một ngọn đuốc là đủ bắt được mấy trăm con trong một đêm. Đây là mùa sinh sản của ếch, nên trứng của chúng nổi lềnh bềnh đen ngòm mặt nước.
Ếch oàng là một món ăn rất thú vị: Dân sành ở Bắc Bình không bao giờ mổ bụng, lột da ếch như mọi nơi mà cứ để nguyên con đem rửa sạch rồi thả vào nồi nước đun sôi một lát cho ra hết chất nhờn ở da. Vớt ếch ra, nướng trên lò than hồng. Mỡ cháy xèo xèo, mùi thơm bốc bay nghi ngút hòa vào mùi đất ẩm quện nhập trong cái nắng nhè nhẹ của mùa mưa thì hấp dẫn lạ thường! Nướng chín ếch mới rạch bụng móc bỏ bao tử, rồi chỉ cần một đĩa muối, tiêu, rau răm là có món nhậu tốt. Món ếch oàng nhắm với "đế gò Đen" thì thật tuyệt. Cái thú là chỉ được ăn thịt ếch oàng có một lần trong năm, vì vậy mà cánh nhậu còn có món "khô ếch" để có thể lai rai trong năm.
Chẳng biết ngoài Bắc Bình, Hàm Thuận Bắc ra, còn ở đâu có ếch oàng nữa không? Người dân nơi đây ai cũng biết món ăn đọc đáo này. Tuy mộc mạc, quê mùa nhưng đã một lần nếm qua, hẳn là suốt đời sẽ không quên cái hương vị của đồng nội thiên nhiên Bắc Bình.
Mai Khôi